Trăng tàn

Thứ Ba, 20 tháng 3, 20120 nhận xét


 
Trăng ngà chao đảo như muốn rớt
Bởi nỗi nhớ khi đêm vừa chớm lạnh.
Vốn dĩ, trăng vì người mà lên từ lúc hoàng hôn
Soi vằng vặc nơi vừa gối chiếc
Cảnh đêm đơn độc
Tình chờ mỏi trông
Tiếng chim xanh như có lại như không
Thổn thức quay về nơi chiếc giường lạnh
Nhủ lòng rằng:
Tình nhân hỡi vì sao cách biệt!
Như Ngưu Lang - Chức Nữ
Biền biệt chờ ô thước
Mỗi vệt sáng là kỷ niệm
Đọng về khi lòng đầy nhớ mong
***
Mai mốt xuân qua đông lại tận
Khách đường xa đi mãi không về
Chỉ còn yêu thương gói hờn ghen, sầu muộn
Mà đêm chờ khiến lòng thêm hoang hoải
Nào biết chăng?
Khách đường xa đi mãi
Như thuyền tình không chốn neo về
Nơi xa đó có người ngắm trăng
Trong khuy vắng rồi bình minh vừa tới
Chỉ nghe khói dâng theo miền ký ức!
Trăng tàn!
Rớt xuống!!!!!!!!

Share this article :

Đăng nhận xét

Recent

 
Support : Creating Website | Johny Template | Mas Template
Copyright © 2011. Tuần hantimes - All Rights Reserved
Han Times| Đơn giản Sông luôn chảy
Proudly powered by Đăng nhập